Tạp chí Kinh tế và Phát triển, Số 285, tháng 03 năm 2021, tr. 67-75
Tóm tắt: Hiệu quả phân bổ nguồn lực là rất quan trọng để giải thích cho năng suất gộp của mỗi quốc
gia, mỗi ngành hay mỗi địa phương. Nghiên cứu này ước lượng hiệu quả phân bổ cấp tỉnh cho
ngành chế biến, chế tạo của Việt Nam trong giai đoạn 2000-2018 theo phương pháp phân rã
năng suất của Olley & Pakes (1996). Trong đó, TFP gộp được suy ra từ TFP cấp độ doanh
nghiệp và ước lượng bằng phương pháp moment tổng quát của Wooldridge (2009). Đồng thời,
nghiên cứu đã sử dụng hồi quy dữ liệu bảng và phương pháp bình phương tối thiểu tổng quát
khả thi (FGLS) để đánh giá tác động của các nhân tố đến hiệu quả phân bổ. Kết quả cho thấy
các tỉnh có hiệu quả phân bổ cao nhất là Bà Rịa – Vũng Tàu, Vĩnh Phúc, Bắc Ninh và Hà Nội.
Các nhân tố tác động mạnh đến hiệu quả phân bổ là mức độ tích tụ, sự đầu tư cho giáo dục
của địa phương; tính minh bạch và tiếp cận thông tin, chính sách đào tạo lao động của địa
phương và một số đặc điểm ngành của các doanh nghiệp ngành chế biến chế tạo.
Từ khóa: Mô hình dữ liệu mảng, hiệu quả phân bổ, phương pháp FGLS