Tạp chí Kinh tế và Phát triển, Số 285(2), tháng 03 năm 2021, tr. 27-37
Tóm tắt: Bài viết này sử dụng mô hình trọng lực đã được hiệu chỉnh để nghiên cứu tác động của quy tắc
xuất xứ đối với việc tham gia chuỗi giá trị toàn cầu của Việt Nam trong giai đoạn 2005-2015.
Sự tham gia vào chuỗi giá trị toàn cầu được định nghĩa là giá trị gia tăng có trong xuất khẩu
cả về liên kết ngược và xuôi nhìn từ một quốc gia tham chiếu. Nghiên cứu thực nghiệm chỉ ra
mối quan hệ nghịch biến giữa quy tắc xuất xứ và mức độ tham gia chuỗi giá trị toàn cầu. Phát
hiện này cho thấy để nâng cao khả năng tham gia vào mạng lưới sản xuất quốc tế, Việt Nam
nên áp dụng các quy tắc xuất xứ ít hạn chế hơn trong đàm phán các hiệp định thương mại khu
vực (RTA). Ngoài ra, thu hút FDI theo định hướng xuất khẩu và tăng cường kết hợp xuất khẩu
có thể nâng cấp Việt Nam trong các chuỗi giá trị toàn cầu.
Từ khóa: Chuỗi giá trị toàn cầu, Quy tắc xuất xứ, Mô hình hấp dẫn chuẩn tắc