Tạp chí Kinh tế và Phát triển, Số 303(2), tháng 09 năm 2022, tr. 79-88
Tóm tắt: Nghiên cứu sử dụng số liệu ở cấp doanh nghiệp để đo lường mức độ phân bổ sai lao động và lượng
hóa các nhân tố ảnh hưởng tới sự phân bổ sai lao động trong các doanh nghiệp ngành công nghiệp
chế biến chế tạo ở Việt Nam giai đoạn 2005-2019. Kết quả nghiên cứu cho thấy mức phân bổ sai
của toàn ngành công nghiệp chế biến chế tạo trong giai đoạn nghiên cứu khoảng 0,57. Trong đó,
các doanh nghiệp nhà nước và các doanh nghiệp có trình độ công nghệ thấp có mức phân bổ sai
nguồn lực lao động và mức tăng TFP đạt được cao nhất khi loại bỏ phân bổ sai. Sự khác biệt về
mức phân bổ sai trong các doanh nghiệp vừa và nhỏ (SME) và doanh nghiệp quy mô lớn không
nhiều, nhưng khi loại bỏ phân bổ sai thì mức tăng TFP của các SME cao hơn. Tăng lương ở những
ngành có năng suất lao động thấp, doanh nghiệp có sức mạnh thị trường lớn và những hạn chế tự
do hóa thương mại sẽ giảm tính cạnh tranh của thị trường lao động, do đó làm tăng mức phân bổ
sai lao động. Các doanh nghiệp có tính thanh khoản ổn định, quy mô lớn và cấu trúc thị trường
cạnh tranh có xu hướng giảm mức phân bổ sai. Để giảm phân bổ sai lao động, Chính phủ cần tiếp
tục tháo gỡ các rào cản của thị trường lao động, cải thiện môi trường kinh doanh cùng với chính
sách thuế minh bạch, gia tăng độ mở thương mại và cải thiện hiệu quả thị trường tài chính.
Từ khóa: Năng suất, phân bổ sai, TFP